những điều trông thấy mà đau đớn lòng

Việc chúng ta can thiệp một cách thái quá vào chuyện của người khác, Có thể là do chúng ta đang sợ hãi. Không dám đối mặt với nỗi cô đơn và sự trống trải bên trong mình. —ooOoo—. Những người bạn thường hay ghen tị, nếu hiểu họ hơn bạn sẽ nhận ra họ cũng đang Chợt trông ngọn lửa thất kinh rụng rời. Tớ thấy chạy thẳng đến nơi, Tơi bời tưới lửa tìm người lao xao. Gió cao ngọn lửa càng cao, Tôi đòi tìm đủ nàng nào thấy đâu! Hớt hơ hớt hải nhìn nhau, Giếng sâu bụi rậm trước sau tìm quàng. Chạy vào chốn cũ phòng hương, Trong tro thấy một đống xương cháy tàn, Ngay tình ai biết mưu gian, Thông qua những bài thơ này bạn sẽ có được một cái nhìn sâu sắc hơn về loài hoa này. Bên cạnh đó chính những cảm xúc đau đớn được chia sẻ này bạn sẽ thêm trân trọng về những hạnh phúc mà mình đang có. Bởi có thể một lần chia xa là vĩnh viễn không còn gặp lại. Căn bệnh này trông giống như màu đỏ của thế kỷ, một người lo lắng về sự yếu đuối nói chung, đau đớn trong thế kỷ, nhiệt độ cơ thể có thể tăng lên 38-39 độ và đau đầu. Nguyên nhân của đờm mí mắt là do các vi khuẩn thúc đẩy sự hình thành mủ, tăng nguy cơ viêm mô tế bào xảy ra khi một người làm tổn thương mí mắt. Những câu nói hay về lòng người, lòng tin, lòng vị tha, lòng tự trọng. 1. Ai cũng có lòng tự trọng, tự tin. Không có lòng tự trọng, tự tin là người vô dụng. Hồ Chí Minh. 2. Mọi người sẽ không bao giờ ngó ngàng đến lòng tự trọng của bạn, điều mà họ quan tâm chính là 3 Months Of Dating What To Expect. Từ chuyện cưỡng chế đất của dân oan nhân danh pháp luật và chủ trương nhà nước, chuyện người dân khiếu kiện, người dân bày tỏ lòng yêu nước bị trù dập, tội tù, rồi vụ Đan mạch dừng viện trợ 3 vụ án đang thực hiện tại VN vì phát hiện dấu hiệu tham nhũng về phía VN, vụ Vinashine, Vinalines, rồi mấy ông gọi là thương binh tới quậy phá, “tô hô” ở Viện Hán Nôm, vụ cụ bà Lê Hiền Đức lâm nạn… “Các thế lực thù địch” ra đời từ khi nào? Có lẽ lắm cảnh nhiễu nhương ấy đã thôi thúc blogger Thuỳ Linh viết bài tựa đề “Một Phía”, với nhận xét tổng quát rằng Nếu chính quyền cứ xác lập “một phía” tốt đẹp cho mình và đẩy nhân dân về phía “gây mất an ninh, trật tự”, đẩy bạn bè về phía có “ý đồ xấu, thù địch” thì hệ quả mất an ninh, trật tự, mất bạn bè, mất sự giúp đỡ sẽ là hiện thực. Nhân dân chán nghe một phía rồi. Rất muốn nghe không chỉ hai phía mà nhiều phía. Chân lý không dễ tìm nhưng không vì thế con người đành phải thỏa hiệp với sự lươn lẹo, dối trá. Hãy mở ra nhiều phía để lựa chọn con đường tới tương lai cho đất nước. Nhắc đền “ý đồ xấu, thù địch”, tác giả Nến Hồng có bài “Điểm mặt các thế lực thù địch’ ”, được Dân Làm Báo và nhiều mạng nhật ký khác phổ biến, qua đó, nêu lên câu hỏi rằng không biết cụm từ “các thế lực thù địch” ra đời từ khi nào ? Khái niệm hay định nghĩa về “các thế lực thù địch” sao vẫn cứ mơ hồ ? Và tác giả dựa trên thực tế cho rằng cụm tù “các thế lực thù địch” có thể được hiểu nôm na là một cá nhân hay một nhóm người trực tiếp hoặc gián tiếp chống lại đảng và Nhà nước, luôn làm cho đảng bất an vì lo sợ bị mất uy tín, bị thất tín, thất nhân tâm trong dân chúng vì đảng Hàng ngàn công an, cảnh sát cơ động, bộ đội được huy động đến xã Xuân Quan, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên hôm 24-04-2012 để cưỡng chế 70 hecta đất xây dựng khu đô thị photo Citizen photo và nhà nước tin rằng họ là giới cầm quyền “của dân, do dân, vì dân” và đại diện cho chế độ “dân chủ gấp vạn lần” bọn “tư bản giãy …mãi vẫn chưa chết”. Và tác giả “điểm mặt” các “thế lực thù địch” là những ai. Đó là Nếu chính quyền cứ xác lập “một phía” tốt đẹp cho mình và đẩy nhân dân về phía “gây mất an ninh, trật tự”, đẩy bạn bè về phía có “ý đồ xấu, thù địch” thì hệ quả mất an ninh, trật tự, mất bạn bè, mất sự giúp đỡ sẽ là hiện dân chán nghe một phía rồi. Rất muốn nghe không chỉ hai phía mà nhiều phía. blogger Thuỳ Linh Đám quan lại cấu kết với nhau, từ “cấp cao” đến cấp xã để cướp đất người người dân… không từ một thủ đoạn nào. Đó là đám công chức làm ở các cơ quan công quyền, quen thói “hành dân” hơn là phục vụ dân. Đó là “một bộ phận không nhỏ” đám quan lại “chui” sâu vào hệ thống đảng, chính quyền, các cơ quan đoàn thể các cấp… sau khi lên làm quan, chúng giàu lên một cách nhanh chóng và khủng khiếp… Đó là nhóm những kẻ cầm đầu các tập đoàn kinh tế... chỉ chú trọng vào việc làm suy yếu kinh tế đất nước. Đó là nhóm những kẻ biên soạn ra các bộ Luật của đất nước,… các thông tư, nghị định, quyết định có những điều khoản rất mơ hồ, có hại cho dân. Đó là “một bộ phận không nhỏ” đám quan lại trong hệ thống từ cấp tỉnh đến cấp phường… không biết vô tình hay cố ý đã gây ra những nguy cơ tiềm ẩn về an ninh cho đất nước. Đó là “một bộ phận không nhỏ” các công an chìm và nổi, những kẻ sẵn sàng vùi dập lòng yêu nước chính đáng của người dân, thản nhiên đạp vào mặt người dân…, có thể “biến một người sống thành một xác chết”. Đó là đám quan lại ngồi trên các pháp đình xử án…có “chiêu” đổi trắng thay đen… Đó là một bộ phận nhỏ ở “thượng tầng kiến trúc” vẫn kiên định theo một thứ chủ nghĩa đã chết và “thối rữa” hơn 20 năm nay ngay tại nơi nó được sinh ra… Lỗi tại tôi Hậu quả, theo tác giả Nến Hồng, là sức mạnh tổng hợp của cả một dân tộc bị suy giảm nghiêm trọng, dẫn đến nguy cơ một đất nước có gần 90 triệu dân nhưng không thể “hiên ngang” trước kẻ thù truyền kiếp Trung Quốc. Qua bài “Nhân dân ơi, lỗi tại chúng tôi”, blogger Ngô Minh dẫn chứng nhiều trường hợp cho thấy “lỗi tại chúng tôi” cả. Tác nghiệp ở Văn Giang hai nhà báo của Đài Tiếng Nói Việt Nam VOV bị công an và lực lượng cưỡng chế đánh đập một cách thô bạo. RFA/cắt từ clip RFA/cắt từ clip Chẳng hạn như nhà thơ Chế Lan Viện khi nghĩ về chiến dịch Tết mậu Thân 1968 và nêu lên câu hỏi rằng ai chịu trách nhiệm về cái chết 2000 người trong biến cố ấy. Rồi thi nhân tự trả lời ...Tổ Quốc Việt Nam ơi, ngàn lần tha tội cho chúng tôi , những nhà văn, nhà thơ của nhân dân , ăn cơm uống nước nhân dân, từng no đrét lạnh với nhân dân, từng cầm súng chiến đấu cùng nhân dân, nhưng cả đời chỉ biết viết loại văn chương “phải đạo... blogger Ngô Minh Tôi - người viết những câu thơ cổ võ Ca tụng người không tiếc mạng mình trong mọi cuộc xung phong. Hay chuyện nhà thơ Phùng Quán kể về nạn tham nhũng lộng hành, tệ nạn dối trá “lúc nhúc”, rồi nhà thơ ngậm ngùi sau khi cạn chén Lỗi tại tôi. Lỗi tại tôi. Tôi đã không có những áng văn chương thật xúc động để bọn tham những, độc ác, bọn dối trá, lẹo lươn, đọc là khóc, là quyết tâm “làm lại cuộc đời”. Rồi blogger Ngô Minh nhiều lần nhấn mạnh rằng “Vâng, lỗi tại chúng tôi” - những nhà văn, nhà thơ VN - đã không có những tác phẩm thật hay, thật xúc động, thật vĩ đại để làm cho các quan chức Hải Phòng,Tiên Lãng; Hưng Yên, Văn Giang; Nam Định, Vụ Bản…phải khóc, phải thương dân oan – từ Đoàn Văn Vươn bị mất đầm thuỷ sản, nhà tan cửa nát trong oan khiên, tức tưởi cho tới hàng ngàn dân oan chịu cảnh hành hung đẫm máu, thậm chí đầu chít Phụ nữ khỏa thân để phản đối việc cưỡng chế đất. Courtesy of dantri Courtesy of dantri khăn “địa tang” để bảo vệ bất thành nguồn sửa Đất Mẹ; để làm cho hàng ngàn công an nhân dân phải khóc, phải thương nông dân như bố mẹ, ông bà mình và ném các loại hung khí đàn áp xuống sông để dân oan không phải ăn đòn thù của họ; để các quan quận Cái Răng, Cần Thơ cùng tư bản đỏ không sai vệ sĩ lôi 2 mẹ con khoả thân cố giữ đất như lôi 2 con vật của thời hồng hoang rừng rú; để cảm hoá những “đại quan-gia” tập đoàn Vinashin, Vinalines biết thương nước đang nghèo, thương người dân “còng lưng đóng thuế”… Và tác giả than rằng Tổ Quốc Việt Nam ơi, ngàn lần tha tội cho chúng tôi , những nhà văn, nhà thơ của nhân dân , ăn cơm uống nước nhân dân, từng no đói rét lạnh với nhân dân, từng cầm súng chiến đấu cùng nhân dân, nhưng cả đời chỉ biết viết loại văn chương “phải đạo” … nên không có những tác phẩm chân thật, xúc động để làm cho bọn tham nhũng, bọn “lợi ích nhóm” chuyên ăn cướp đất của dân, đọc phải khóc, phải biết thương nước thương dân, bỏ bút không ký, bỏ tiền không tham …Ôi !Lỗi tại chúng tôi. Trong khi blogger Ngô Minh “ăn năn’ rằng “Lỗi tại chúng tôi”, thì blogger Huỳnh Ngọc Chênh thấy “Thương quá những cụ già VN”, thương từ nhạc sĩ Tô Hải, khôi nguyên chống tham nhũng, cụ Lê Hiền Đức cho tới những người có tâm huyết với vận nước, dân tộc như tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, tướng Trần Độ, cụ Hoàng Minh Chính… “Thương quá những cụ già VN” Khi đến tuổi về già, người ta có khuynh hướng “Thế sự thăng trầm quân mạc vấn” – gác hết mọi chuyện thế sự để về sống bình an với con cháu, để hoà mình cùng thiên nhiên và tận hưởng cảnh “cúc tùng phong nguyệt mới vui sao” trong tâm thái thanh thản ở quảng đời còn lại. Nhưng, theo blogger Huỳnh Ngọc Chênh, “đó là những chuyện xảy ra ở xứ sở nào chứ không phải ở VN”. Để rồi tác giả “Thương quá những cụ già VN”, chẳng hạn như “…thương lắm cụ Cụ Lê Hiền Đức bị chảy máu chân trong vụ xô xát hôm 01/6/2012. Courtesy of worldpress Courtesy of worldpress nhạc sĩ Tô Hải, đã 85 tuổi, không lúc nào được yên ổn trong lòng cho đến sức cùng lực kiệt trên giường bệnh, không còn cử động được những ngón tay, chỉ mấp máy được đôi môi vẫn cố gắng thì thào ra những lời lẽ nói lên nỗi lo đau đáu về hiện tình đất nước cho con cháu ghi lại”; hay tác giả thương quá cụ bà Lê Hiền Đức, 80 tuổi - ngọn đèn hy vọng của hàng vạn dân oan - Hồi xưa chỉ cần ăn cắp một lon gạo có thể bị đem ra xử bắn. Ngày nay dưới chế độ do các cụ tạo ra, người ta ăn cắp hàng chục ngàn tỉ đồng vẫn cứ cho lên chức cao hơn....Hồi xưa, bọn ác ôn thực dân phong kiến có cướp đất của dân lành thì cũng chỉ dám, mỗi lần, cướp riêng rẽ của một vài hộ dân. Ngày nay người ta, mỗi lần cướp đất, lại cướp của cả một xã với vài ngàn hộ nông dân blogger Huỳnh Ngọc Chênh “ đã đi theo chế độ nầy từ lúc còn trong núi rừng tăm tối, nay phải lặn lội vào Nam ra Bắc, đi đến tận nơi phát ra những tiếng kêu oan khuất từ dân đen, phải thao thức đêm ngày đọc hàng vạn lá đơn kêu oan... Và mới đây nhất, vì đi theo làm chứng cho một blogger trẻ, cụ còn bị người của chính quyền giữ lại đến rạng sáng hôm sau, sau khi đã gây ra thương tích”. Rồi tác giả so sánh chuyện “xưa-nay”, từ chuyện ăn cắp vạt tới ăn cắp công quỹ, cướp đất dân lành cho tới việc viết lách Hồi xưa chỉ cần ăn cắp một lon gạo có thể bị đem ra xử bắn. Ngày nay dưới chế độ do các cụ tạo ra, người ta ăn cắp hàng chục ngàn tỉ đồng vẫn cứ cho lên chức cao hơn. Và chuyện nầy lại không cá xưa, bọn ác ôn thực dân phong kiến có cướp đất của dân lành thì cũng chỉ dám, mỗi lần, cướp riêng rẽ của một vài hộ dân. Ngày nay người ta, mỗi lần cướp đất, lại cướp của cả một xã với vài ngàn hộ nông dân. Người dân mất đất phản ứng lại bị hành hung, bị bắt bỏ xưa, thực dân đế quốc tuy áp bức vẫn cho các cụ làm báo, cho các cụ biểu tình, cho các cụ nói lên tiếng nói của mình, các cụ không bị du côn xã hội đen đến hành hung. Ngày nay, ngay những tiếng nói tâm tình trên các trang nhật ký riêng cũng bị cấm đoán, cũng bị gây khó dễ, bị côn đồ hành hung, và thậm chí có những người bị bắt ra tòa... Thế còn chuyện “cha truyền con nối”, chuyện bày tỏ lòng yêu nước thì sao ? Blogger Huỳnh Ngọc Chênh nhận xét tiếp Đi biểu tình chống xâm lược cũng bị bắt bớ, cũng bị du côn trá hình đánh đập. Ngày nay ở đâu mà ra bọn côn đồ nhiều thế? Ngày xưa, phong kiến theo cơ chế cha truyền con nối nhưng chúng cũng chỉ cho một đứa con duy nhất kế ngôi. Những đứa con khác của vua cũng như con cháu của quan lại muốn ra làm quan cũng phải học hành thi cử đỗ đạt đến tiến sĩ mới được đề bạt dần lên. Ngày nay, có quá nhiều hoàng tử, công chúa, công tử, quận chúa....Họ lại chả cần phấn đấu gì cũng đưa ngay ra làm quan lớn. Ngày xưa các cụ hy sinh để chiến đấu đuổi quân ngoại xâm. Ngày nay quân ngoại xâm được rước vào nằm phục sẵn khắp mọi nơi Rừng đầu nguồn, khu kinh tế đồng bằng, Cao nguyên chiến lược, quân hải cảng chiến lược...Còn nhiều điều ngược ngạo nữa, nhan nhản ra đấy… Thanh Quang cảm ơn và xin hẹn gặp lại cũng vào giờ này tuần sau. Theo dòng thời sự Đánh phóng viên nhà nước, chính quyền Hưng Yên muốn nói gì Khỏa thân để giữ đất phần I Khỏa thân để giữ đất phần II Bà Lê Hiền Đức sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng Việt Nam siết chặt việc kiểm soát các blogger Tại sao truyền thông lại lệch chuẩn? TS Nguyễn Xuân Diện bị bao vây ở Thư viện Hán-Nôm Hà Nội Bức xúc với cách trả lời của Đài PT - TH Hà Nội Vụ Văn Giang dưới mắt các bloggers Hàng ngàn công an, bộ đội được huy động đến cưỡng chế đất ở Hưng Yên Căng thẳng ở Hưng Yên chính quyền tuyên bố cưỡng chế, dân quyết chống lại Hàng trăm người biểu tình ở Hà Nội Thêm một vụ cưỡng chế đất gây bất bình Từ Tiên Lãng đến Văn Giang công an, bộ đội đối đầu với nông dân Hưng Yên Đề bài Trong Truyện Kiều Nguyễn Du đã viết Những điều trông thấy mà đau đớn lòng Giải thích hai câu thơ trên. Qua Truyện Kiều, hãy làm sáng tỏ thêm hai câu thơ đó. Bất tri tam bách dư niên hậu Thiên hạ hà nhân khắp Tố Như? Nỗi băn khoăn ấy của Nguyễn Du làm chúng ta không thể nào quên được cuộc đời và tấm lòng của ông. Cho đến muôn đời sau tên tuổi Nguyễn Du vẫn sống mãi với nhân loại. Ta quên sao được một con người có tấm lòng nhân hậu bao la, thông cảm sâu sắc với những kiếp người lầm than. Tác phẩm Đoạn trường tân thanh vẫn chói người trong nền văn học nước nhà. Câu thơ Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lồng Dường như mang ý nghĩa và nội dung của nhan đề cũng như của truyện thơ Nôm Tố Như. Cuộc bể dâu và những điều trông thấy mà đau đớn lòng ấy có nghĩa gì? Vì sao Nguyễn Du lại viết như thế? Điều đó được tác giả thể hiện rất rõ qua tác phẩm cũng như cuộc đời mình. Cuộc bể dâu và những điều trông thấy mà đau đớn lòng ấy có nghĩa gì? Vì sao Nguyễn Du lại viết như thế? Điều đó được tác giả thể hiện rất rõ qua tác phẩm cũng như cuộc đời mình. Hình ảnh bể dâu trong câu thơ được nhà thơ lấy ý từ câu chữ Hán Thương hải biến vi tang điền Bể xanh hoá thành ruộng dâu. Đó chính là hình ảnh của sự thay đổi, sự biến chuyển nhanh chống ngay trước mắt ta. Hình ảnh ruộng dâu xanh ngắt mới hiện ra trước mắt mà lại biến thành biển nước bao la. Phải chẳng đây là ảo giác? Cuộc bể dâu mà Nguyễn Du trải qua đây không phải là ảo giác mà là sự thực rành rành trước mắt. Đó là hình ảnh của xã hội với sự thay đổi nhanh chóng không thể ngờ của nó mà Nguyễn Du đã chứng kiến. Chính vì thế, nhưng điều trông thấy đã làm cho nhà thơ đau đớn lòng. Tâm can tác giả quặn thắt, đau xót vô cùng trước những hình ảnh diễn ra hằng ngày, hằng giờ. Nhà thơ chua xót và thông cảm với những kiếp người cơ cực trong xã hội bây giờ. Nguyễn Du đã trông thấy những gì? Đó là cả một bức tranh chân thực về xã hội loạn lạc thời phong kiến với cảnh ăn chơi sa đọa của vua quan và cầnh nghèo khổ của nhân dân. Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng Quả thật, đây chính là cuộc bể dâu mà nhà thơ đã trải qua. Xã hội ngày xưa với vua là đấng tôi cao đầy quyền lực giờ đây thay bằng thế lực cùa đồng tiền. Đồng tiền ngự trị lên trên tất cả. Trong Truyện Kiều, điều này hiện ra rất rõ. Khi gia đình Kiều mắc oan thì Có ba trăm lạng việc này mói xong. Có tiền là có thể giải quyết được tất cả. Kiều phải bán thân mình như một món hàng, mà kẻ mua Đắn đo cân sắc, cân tài Giờ lâu ngã giá vàng ngoài bốn trăm, Thế có đau xót, nhục nhã không? Con người, nhân cách và phẩm giá đánh giá bằng tiền bạc. Bốn trăm lượng để đổi lấy cả đời con gái sắc tài bậc nhất! Còn gì là đạo lí xã hội? Ngoài ra, Nguyễn Du còn đau lòng trước cảnh sống cùa những con người đau khổ, bất hạnh. Đó là kiếp sống của nàng Kiều, cùa Vương ông, Kim Trọng, Thuý Vân… mà Kiều là nhân vật trung tâm. Tất cả những nhân vật trong Truyện Kiều đều là người bất hạnh. Vương ông là người cha bất hạnh, người đàn ông đau khổ vì con phải bán mình vì ông. Kim Trọng, chàng thư sinh không gặp may, không cưới được người mình yêu cũng như Thuý Vân phải chấp nhận một cuộc hôn nhân được định sẵn. Họ sống hạnh phúc chăng, trong khi Kim Trọng luôn canh cánh nghĩ đến Kiều, khi Thuý Vân chỉ vì nghĩa tình với chị mà sống cùng chàng Kim? Tất cả những kiếp người ấy không làm Nguyễn Du đau đớn lòng bằng kiếp sống của Kiều. Một kiếp sống mà Nguyễn Công Trứ đã chỉ trích Đã biết má hồng thời phận bạc Trách Kiều nhi chưa trọn tấm lòng vàng. Nguyễn Công Trứ không biết đến tấm lòng vàng thực sự của Kiều, mặc dầu cô đã Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần. Kiều bị xô đẩy vào tay Tú Bà rồi Sở Khanh rồi Hoạn Thư, Hoạn Bà… Tất cả bọn họ vùi dập đời Kiều xuống đáy sâu của xã hội. Nàng đâu muốn bán mình, bán thân. Trong kiếp đoạn trường, nàng dường như đã chết Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh Giật mình mình lại thương mình xót xa. Không còn là nàng Kiều ngày xưa, xưa thuở e lệ nép vào dưới hoa. Hạnh phúc của Kiều mỏng như tờ giấy, như chiếc lá vàng trong cơn gió lốc. Kiều sống với Từ Hải nhưng rồi chính tay Kiều đã đưa Từ Hải vào cái chết do mắc lừa quan tổng đốc Hồ Tôn Hiến. Tất cả cuộc đời Kiều có lẽ là tổng hợp của bao kiếp người đau khổ mà Nguyễn Du chứng kiến. Nguyễn Du thông cảm và hiểu rõ nối đau của những người phụ nữ như Kiều và ông viết với cả tâm huyết mình. Chính tác giả Truyện Kiều đã bật kêu lên Đau đớn thay phận đàn bà… Và mỗi khi Kiều bị đánh đập, trái tim Tố Như lại rỏ máu thành thơ Thịt da ai cũng là người Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau. Vì sao nhà thơ lại có một tấm lòng nhân hậu bao la như thế để đau đớn lòng trước một cuộc bể dâu khốc hại? Do chính là sự gần gũi của nhà thơ với nhân dân, với nỗi cơ cực lầm than của họ. Nhà Lê mục nát, sụp đổ, Nguyễn Du luân lạc mười năm trời, đói khát như những người cùng khôn. Chính vì thế, ông cũng thông cảm với nỗi đau của con người, nhất là phận đàn bà, những thân phận bị xã hội vùi dập, chà xát tệ hại nhất. Nguyễn Du nhận ra sự thối nát, mặt trái của thế lực cầm quyền. Ông chứng kiến tận mắt bức tranh đen xám tàn khốc của triều đình và cả xã hội phong kiến. Cho nên, tất cả những điều ấy đã chứng minh cho ý nghĩa hiện thực và tấm lòng của nhà thơ qua hai câu thơ Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng. Nguyễn Du đã có con mắt và con tim rất tiến bộ lúc bây giờ. Ông đã nhìn nhận được mâu thuẫn xã hội, mới có thể thốt lên những lởi đau xót đến như thế. Ngày nay, xã hội đã thay đổi nhưng tình cảm của Nguyễn Du vẫn đáng trân trọng phát huy. Vì có đau đớn lòng bởi những điều trông thấy thì mới xây dựng xã hội công bằng, văn minh, có tiến bộ hơn. Người xưa nhận xét qua không sai, Nguyễn Du viết Truyện Kiều mà như máu chày qua đầu ngọn bút, nước mắt thấm cả trang giấy… và giờ đây vẫn còn thấm cả trong lòng người đọc. Ông thật xứng đáng với danh hiệu đại thi hào của Vỉệt Nam. TRẦN NHÃ CA PTTH Chuyên Lê Hồng Phong, TP. Hồ Chí Minh Từ khóa tìm kiếmtrải qua một cuộc bể dâunhững điều trông thấy mà đau đớn lòngtrải qua một cuộc bể dâu những điều trông thấy mà đau đớn lòng “Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trong thấy mà đau đớn lòng” Truyện Kiều – Nguyễn Du. Anh chị hiểu hai câu thơ trên thế nào? Qua Truyện Kiều, hãy làm sáng tỏ tấm lòng của Nguyễn Đang Xem Danh sách 6 những điều trông thấy mà đau đớn lòng hay nhất, đừng bỏ lỡ Mở bài Bất tri tam bách dư niên hậuThiên hạ hà nhân khấp Tố Như? Nỗi băn khoăn ấy của Nguyễn Du làm chúng ta không thể nào quên được cuộc đời và tấm lòng của ông. Cho đến muôn đời sau tên tuổi Nguyễn Du vẫn sống mãi với nhân loại. Ta quên sao được một con người có tấm lòng nhân hậu bao la, thông cảm sâu sắc với những kiếp người lầm than. Tác phẩm Đoạn Trường tân thanh vẫn chói ngời trong nền văn học nước nhà. Câu thơ Trải qua một cuộc bể dâuNhững điều trong thấy mà đau đớn lòng. Thân bài Dường như mang ý nghĩa và nội dung của nhan đề cũng như truyện thơ Nôm của Tố Như. Cuộc bể dâu và những điều trông thấy mà đau đớn lòng ấy có nghĩa gì? Vì sao Nguyễn Du lại viết như thế? Điều đó được tác giả thể hiện rất rõ qua tác phẩm cũng như cuộc đời mình. Hình ảnh bể dâu trong câu thơ được nhà thơ lấy ý từ câu chữ Hán Thương hải biến vị tang điền Bể xanh hóa thành ruộng dâu. Đó chính là hình ảnh của sự thay đổi, sự biến chuyển nhanh chóng ngay trước mắt ta. Hình ảnh ruộng dâu xanh ngắt mới hiện ra trước mắt mà lại biến thành biển nước bao la. Phải chăng đây là ảo giác? Cuộc bể dâu mà Nguyễn Du trải qua đây không phải là ảo giác mà là sự thực rành rành trước mắt. Đó là hình ảnh của xã hội với sự thay đổi nhanh chóng không thể ngờ của nó mà Nguyễn Du đã chứng kiến. Chính vì thế, những điều trông thấy đã làm cho nhà thơ đau đớn lòng. Tâm can tác giả quặn thắt, đau xót vô cùng trước những hình ảnh diễn ra hằng ngày, hằng giờ. Nhà thờ chua xót và thông cảm với những kiếp người cơ cực trong xã hội bấy giờ. Nguyễn Du đã trông thấy những gì? Đó là cả một bức tranh chân thực về xã hội loạn lạc thời phong kiến với cảnh ăn chơi sa đọa của vua quan và cảnh nghèo khổ của nhân dân. Quả thật, đây chính là cuộc bể dâu mà chính nhà thơ đã trải qua. Xã hội xưa, vua là đấng tối cao đầy quyền lực giờ đây thay bằng thế lực của đồng tiền. Đồng tiền ngự trị lên trên tất cả. Trong Truyện Kiều, điều này hiện ra rất rõ khi gia đình Kiều mắc oan thì “Có ba trăm lạng việc này mới xong”. Xem Thêm 7 toán lớp 7 chứng minh 3 điểm thẳng hàng tốt nhấtCó tiền là có thể giải quyết được tất cả, Kiều phải bán thân mình như một món hàng, mà kẻ mua “Đắn đo cân sắc, cân tàiGiờ lâu ngã giá vàng ngoài bốn trăm”. Đau xót, nhục nhã không? Con người, nhân cách và phẩm được giá đánh giá bằng tiền bạc. Bốn trăm lượng để đổi lấy cả đời con gái sắc tài bậc nhất! Còn gì là đạo lí xã hội? Nguyễn Du còn đau lòng trước cảnh sống của những con người đau khổ, bất hạnh. Đó là kiếp sống của nàng Kiều, của Vương Ông, Kim Trọng, Thúy Vân… mà Kiều là nhân vật trung tâm. Tất cả những nhân vật trong Truyện Kiều đều là người bất hạnh. Vương Ông là người cha bất hạnh, người đàn ông đau khổ bởi con phải bán mình vì ông. Kim Trọng, chàng thư sinh không gặp may, không cưới được người mình yêu. Thúy Vân phải chấp nhận một cuộc hôn nhân được định sẵn. Họ sống hạnh phúc chăng, trong khi Kim Trọng luôn canh cánh nghĩ đến Kiều, khi Thúy Vân chỉ là vì nghĩa tình với chị mà sống cùng chàng Kim? Tất cả những kiếp người ấy không làm Nguyễn Du đau đớn lòng bằng kiếp sống của Kiều. Một kiếp sống mà Nguyễn Công Trứ đã chỉ trích “Đã biết má hồng thời phận bạcTrách Kiều nhi chưa vẹn tấm lòng vàng”. Nguyễn Công Trứ không biết đến tấm lòng vàng thực sự của Kiều, mặc dầu cô đã “Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”. Kiều bị xô đẩy vào tay Tú Bà rồi Sở Khanh rồi Hoạn Thư, Hoạn Bà… Tất cả họ vùi dập đời Kiêu xuống đáy sâu của xã hội. Nàng đâu muốn bán mình, bán thân. Trong kiếp đoạn trường, nàng dường như đã chết Xem Thêm 4 thuyết minh về một con vật hot nhất, đừng bỏ qua“Khi tỉnh rượu, lúc tàn canhGiật mình mình lại thương mình xót xa”. Không còn là nàng Kiều của thuở ê lệ nép vào dưới hoa. Hạnh phúc của Kiều mỏng manh, như chiếc lá vàng trong cơn gió lốc. Kiều sống với Từ Hải nhưng rồi chính tay Kiều đã đưa Từ Hải vào cái chết do mắc lừa quan tổng đốc Hồ Tôn Hiến. Cuộc đời Kiều có lẽ là tổng hoa của bao kiếp người đau khổ mà Nguyễn Du chứng kiến, Nguyễn Du thông cảm và hiểu rõ nỗi đau của những người phụ nữ như Kiều và ông viết với cả tâm huyết mình. Chính tác giả Truyện Kiều đã bật kêu lên “Đau đớn thay phận đàn bà…” Và mỗi khi Kiều bị đánh đập, trái tim Tố Như lại rỏ máu thành thơ “Thịt da ai cũng là ngườiLòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau”. Vì sao nhà thơ lại có một tấm lòng nhân đạo bao la như thế để đau đớn lòng trước một cuộc bể dâu khốc hại? Do sự gần gũi của nhà thơ với nhân dân, với nỗi cơ cực lầm than của họ. Nhà Lê mục nát, sụp đổ, Nguyễn Du lưu lạc mười năm trời, đói khát như những người cùng khốn. Chính vì thế, ông cảm thông với nỗi đau của con người, nhất là phận đàn bà, những thân phận bị xã hội vùi dập, chà đạp tệ hại nhất. Nguyễn Du nhận ra sự thối nát, mặt trái của thế lực cầm quyền. Ông chứng kiến tận mắt bức tranh đen xám tàn khốc của triều đình và cả xã hội phong kiến, ông căm ghét xã hội, ông thương kiếp con người. Hiện thực và tấm lòng của nhà thơ được thể hiện rõ khi ông viết “Trải qua một cuộc bể dâuNhững điều trông thấy mà đau đớn lòng”. Nguyễn Du đã có con mắt và con tim rất tiến bộ. Ông đã nhìn nhận thấu suốt mâu thuẫn xã hội, mới có thể thốt lên những lời đau xót đến như thế. Ngày nay, xã hội đã thay đổi nhưng tình cảm của Nguyễn Du vẫn đáng trân trọng phát huy. Vì có đau đớn lòng bởi những điều trông thấy thì mới xây dựng xã hội công bằng, văn minh, tiến bộ hơn. Người xưa nhận xét quả không sai. Nguyễn Du viết Truyện Kiều mà như máu chảy qua ngọn bút, nước mắt thấm cả trang giấy… và giờ đây vẫn còn thấm cả trong lòng người đọc. Ông thật xứng đáng với danh hiệu đại thi hào của Việt Nam. Top 6 những điều trông thấy mà đau đớn lòng tổng hợp bởi Tin Tức Giáo Dục Học Tập Tiny Truyen Kieu 0001-0244 Tác giả Ngày đăng 01/01/2023 Đánh giá 997 vote Tóm tắt Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng. 5.. Lạ gì bỉ sắc tư phong, Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen. Nguyễn Du Tác giả Ngày đăng 10/09/2022 Đánh giá 538 vote Tóm tắt Một trong “ những điều trông thấy” ấy của Ông là thái độ của nhà thơ với quần chúng lao động và với giai cấp phong kiến thống trị. Đối với những nạn nhân đau … Trải qua một cuộc bể dâu, những điều trông thấy mà đau đớn lòng’, nguồn gốc câu thơ ít người hiểu Tác giả Ngày đăng 07/24/2022 Đánh giá 501 vote Tóm tắt Những điều trông thấy mà đau đớn lòng. Bể dâu nghĩa là biển xanh và ruộng dâu, nó có nguồn gốc từ câu “Thương hải tang điền”, … Khớp với kết quả tìm kiếm Chỉ những người như Vương Viễn và Ma Cô, tu luyện đắc Đạo thành Tiên, trở về nơi Thiên quốc, đến các cõi trời khác nhau, thì mới có được sự vĩnh hằng của sinh mệnh. Đây cũng chính là ý nghĩa chân chính của các chính Pháp môn tu luyện, khiến con … Truyện Kiều bản 1870 – Nom Foundation Tác giả Ngày đăng 10/20/2022 Đánh giá 524 vote Tóm tắt Câu 4 mà đau đớn lòng Những điều trông thấy “đã” đau đớn lòng LVĐ ; Câu 6 quen với Trời xanh quen “thói” má hồng đánh ghen Bùi Kỷ ; Câu 8 cổ lục Phong … Khớp với kết quả tìm kiếm Chỉ những người như Vương Viễn và Ma Cô, tu luyện đắc Đạo thành Tiên, trở về nơi Thiên quốc, đến các cõi trời khác nhau, thì mới có được sự vĩnh hằng của sinh mệnh. Đây cũng chính là ý nghĩa chân chính của các chính Pháp môn tu luyện, khiến con … Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du đã viết Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng Tác giả Ngày đăng 10/04/2022 Đánh giá 420 vote Tóm tắt Cuộc bể dâu và những điều trông thấy mà đau đớn lòng ấy có nghĩa gì? Vì sao Nguyễn Du lại viết như thế? Điều đó được tác giả thể hiện rất rõ … Khớp với kết quả tìm kiếm Bể dâu nghĩa là biển xanh và ruộng dâu, nó có nguồn gốc từ câu “Thương hải tang điền”, có nghĩa là biển xanh biến thành ruộng dâu, ngụ ý sự thay đổi to lớn của trời đất, của vũ trụ. Trước sự biến đổi to lớn đó, đời người trăm năm thật quá ư nhỏ bé … Trải qua một cuộc bể dâu… Tác giả Ngày đăng 02/01/2023 Đánh giá 580 vote Tóm tắt Để rồi sau những bãi bể nương dâu, thơ văn của ông mãi bừng sáng và đời đời nổi tiếng với tấm … Những điều trông thấy mà đau đớn lòng”. Khớp với kết quả tìm kiếm Nói về bi kịch của người phụ nữ trong xã hội phong kiến sẽ là một thiếu sót to lớn nếu ta bỏ qua nhân vật Thúy Kiều Truyện Kiều. Số phận của người con gái tài hoa nhưng bạc mệnh bị xã hội vùi dập, chà đạp lên thân thể, danh dự và ngay cả nhân … Top 2 bài văn mẫu Giải thích 2 câu thơ của Nguyễn Du trong Truyện Kiều "Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng" Văn 10 tuyển chọn, hay nhất sẽ giúp các em học sinh đưa ra các lập luận, lý lẽ chính xác và ý nghĩa nhất để hoàn thành xuất sắc bài viết của mình. Trong “Truyện Kiều”, Nguyễn Du đã viết "Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng" giải thích 2 câu thơ trên mẫu 1 Bất tri tam bách dư niên hậu Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như? Nỗi băn khoăn ấy của Nguyễn Du làm chúng ta không thể nào quên được cuộc đời và tấm lòng của ông. Cho đến muôn đời sau tên tuổi Nguyễn Du vẫn sống mãi với nhân loại. Ta quên sao được một con người có tấm lòng nhân hậu bao la, thông cảm sâu sắc với những kiếp người lầm than. Tác phẩm Đoạn trường tân thanh vẫn chói người trong nền văn học nước nhà. Câu thơ Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng Dường như mang ý nghĩa và nội dung của nhan đề cũng như của truyện thơ Nôm Tố Như. Cuộc bể dâu và những điều trông thấy mà đau đớn lòng ấy có nghĩa gì? Vì sao Nguyễn Du lại viết như thế? Điều đó được tác giả thể hiện rất rõ qua tác phẩm cùng như cuộc đời mình. Hình ảnh bể dâu trong câu thơ được nhà thơ lấy ý từ câu chữ Hán Thương hải biến vi tang điền Bể xanh hóa thành ruộng dâu. Đó chính là hình ảnh của sự thay đổi, sự biến chuyển nhanh chóng ngay trước mắt ta. Hình ảnh ruộng dâu xanh ngắt mới hiện ra trước mắt mà lại biến thành biển nước bao la. Phải chăng đây là ảo giác? Cuộc bể dâu mà Nguyễn Du trải qua đây không phải là ảo giác mà là sự thật rành rành trước mắt. Đó là hình ảnh của xã hội với sự thay đổi nhanh chóng không thể ngờ của nó mà Nguyễn Du đã chứng kiến. Chính vì thế, nhưng điều trông thấy đã làm cho nhà thơ đau đớn lòng. Tâm can tác giả quặn thắt, đau xót vô cùng trước những hình ảnh diễn ra hằng ngày, hằng giờ. Nhà thơ chua xót và thông cảm với những kiếp người cơ cực trong xã hội bấy giờ. Nguyễn Du đã trông thấy những gì? Đó là cả một bức tranh chân thực về xã hội loạn lạc thời phong kiến với cảnh ăn chơi sa đọa của vua quan và cảnh nghèo khổ của nhân dân. Quả thật, đây chính là cuộc bể dâu mà nhà thơ đã trải qua. Xã hội ngày xưa với vua là đấng tối cao đầy quyền lực giờ đây thay bằng thế lực của đồng tiền. Đồng tiền ngự trị lên trên tất cả. Trong Truyện Kiều, điều này hiện ra rất rõ. Khi gia đình Kiều mắc oan thì Có ba trăm lạng việc này mới xong. Có tiền là có thể giải quyết được tất cả. Kiều phải bán thân mình như một món hàng, mà kẻ mua Đắn đo cân sắc, cân tài! Giờ lâu ngã giá vàng ngoài bốn trăm. Thế có đau xót, nhục nhã không? Con người, nhân cách và phẩm giá đánh giá bằng tiền bạc. Bốn trăm lượng để đổi lấy cả đời con gái sắc tài bậc nhất! Còn gì là đạo lý xã hội? Ngoài ra, Nguyễn Du còn đau lòng trước cảnh sống của những con người đau khổ, bất hạnh. Đó là kiếp sống của nàng Kiều, của Vương ông, Kim Trọng, Thuý Vân... mà Kiều là nhân vật trung tâm. Tất cả những nhân vật trong Truyện Kiều đều là người bất hạnh. Vương ông là người cha bất hạnh, người đàn ông đau khổ vì con phải bán mình vì ông. Kim Trọng, chàng thư sinh không gặp may, không cưới được người mình yêu cũng như Thuý Vân phải chấp nhận một cuộc hôn nhân được định sẵn. Họ sống hạnh phúc chăng, trong khi Kim Trọng luôn canh cánh nghĩ đến Kiều, khi Thúy Vân chỉ vì nghĩa tình với chị mà sống cùng chàng Kim? Tất cả những kiếp người ấy không làm Nguyễn Du đau đớn lòng bằng kiếp sống của Kiều. Một kiếp sống mà Nguyễn Công Trứ đã chỉ trích Đã biết má hồng thời phận bạc Trách Kiều nhi chưa trọn tấm lòng vàng. Nguyễn Công Trứ không biết đến tấm lòng vàng thực sự của Kiều, mặc dầu cô đã Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần. Kiều bị xô đẩy vào tay Tú Bà rồi Sở Khanh rồi Hoạn Thư, Hoạn Bà... Tất cả bọn họ vùi dập đời Kiều xuống đáy sâu của xã hội. Nàng đâu muốn bán mình, bán thân. Trong kiếp đoạn trường, nàng dường như đã chết Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh Giật mình mình lại thương mình xót xa. Không còn là nàng Kiều ngày xưa, xưa thuở e lệ nép vào dưới hoa. Hạnh phúc của Kiều mỏng như tờ giấy, như chiếc lá vàng trong cơn gió lốc. Kiều sống với Từ Hải nhưng rồi chính tay Kiều đã đưa Từ Hải vào cái chết do mắc lừa quan tổng đốc Hồ Tôn Hiến. Tất cả cuộc đời Kiều có lẽ là tổng hợp của bao kiếp người đau khổ mà -Nguyễn Du chứng kiến. Nguyễn Du thông cảm và hiểu rõ nỗi đau của những người phụ nữ như Kiều và ông viết với cả tâm huyết mình. Chính tác giả Truyện Kiều đã bật kêu lên Đau đớn thay phận đàn bà... Và mỗi khi Kiều bị đánh đập, trái tim Tố Như lại rỏ máu thành thơ Thịt da ai cũng là người Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau. Vì sao nhà thơ lại có một tấm lòng nhân hậu bao la như thế để đau đớn lòng trước một cuộc bể dâu khốc hại? Do chính là sự gần gũi của nhà thơ với nhân dân, với nỗi cơ cực lầm than của họ. Nhà Lê mục nát, sụp đổ, Nguyễn Du luân lạc mười năm trời, đói khát như những người cùng khổ. Chính vì thế, ông cũng thông cảm với nỗi đau của con người, nhất là phận đàn bà, những thân phận bị xã hội vùi dập, chà xát tệ hại nhất. Nguyễn Du nhận ra sự thối nát, mặt trái của thế lực cầm quyền, ông chứng kiến tận mắt bức tranh đen xám tàn khốc của triều đình và cả xã hội phong kiến. Cho nên, tất cả những điều ấy đã chứng minh cho ý nghĩa hiện thực và tấm lòng của nhà thơ qua hai câu thơ Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng. Nguyễn Du đã có con mắt và con tim rất tiến bộ lúc bấy giờ. Ông đã nhìn nhận được mâu thuẫn xã hội, mới có thể thốt lên những lời đau xót đến như thế. Ngày nay, xã hội đã thay đổi nhưng tình cảm của Nguyễn Du vẫn đáng trân trọng phát huy. Vì có đau đớn lòng bởi những điều trông thấy thì mới xây dựng xã hội công bằng, văn minh, tiến bộ hơn. Người xưa nhận xét quả không sai, Nguyễn Du viết Truyện Kiều mà như máu chảy qua đầu ngọn bút, nước mắt thấm cả trang giấy... và giờ đây vẫn còn thấm cả trong lòng người đọc. ông thật xứng đáng với danh hiệu đại thi hào của Việt Nam. Trong “Truyện Kiều”, Nguyễn Du đã viết "Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng" làm sáng tỏ ý nghĩa 2 câu thơ trên mẫu 2 Trăm năm trong cõi người ta Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng Bể dâu nghĩa là biển xanh và ruộng dâu, nó có nguồn gốc từ câu “Thương hải tang điền”, có nghĩa là biển xanh biến thành ruộng dâu, ngụ ý sự thay đổi to lớn của trời đất, của vũ trụ. Trước sự biến đổi to lớn đó, đời người trăm năm thật quá ư nhỏ bé và ngắn ngủi. Biển xanh to lớn sâu thẳm kia còn biến thành ruộng dâu, thì con người chỉ là hạt bụi nhỏ tí xíu chẳng đáng kể gì. Thành ngữ “Thương hải tang điền” lại có nguồn gốc từ câu chuyện trong “Thần Tiên truyện” như sau Xưa có hai vị Tiên nhân, một vị tên là Vương Viễn, một vị tên là Ma Cô. Một lần họ uống rượu ở nhà Thái Kinh. Hôm đó, Vương Viễn cùng nhóm người thổi sáo đánh trống cưỡi kỳ lân và các thị tòng tùy tùng, ngồi trên cỗ xe có 5 con rồng kéo thẳng tiến đến nhà Thái Kinh. Chỉ thấy Tiên nhân đội cái mũ viễn du, treo các dải dây đai màu rực rỡ, đeo một túi tên có hình đầu hổ, thật oai phong lẫm liệt. Sau khi đoàn người của Vương Viễn hạ xuống sân sau nhà Thái Kinh, những người hộ tống ông bỗng biến mất. Vương Viễn cùng người nhà Thái Kinh chào hỏi xong, ông liền vẫy tay hướng lên trời, dặn dò sứ giả đi mời Ma Cô. Người nhà Thái Kinh không ai biết Ma Cô là Tiên nữ nào trên Trời, đều nghển cổ lên chờ đợi. Một lúc sau sứ giả từ trên không trung bẩm báo với Vương Viễn rằng “Ma Cô lệnh cho tôi đến cảm ơn và báo trước với ngài, nói rằng đã hơn 500 năm không gặp tiên sinh rồi. Lúc này cô ấy đang phụng mệnh đi tuần đảo Bồng Lai, xin đợi một lát, sẽ đến gặp tiên sinh”. Vương Viễn khẽ gật đầu, nhẫn nại chờ đợi. Chẳng bao lâu, Ma Cô từ trên trời giáng hạ xuống. Trông cô như cô gái xinh đẹp 18, 19 tuổi dưới trần gian, mái tóc đẹp dài đến ngang eo, y phục không biết bằng chất liệu gì, phía trên thêu những hoa văn mỹ lệ, rực rỡ sáng chói. Ma Cô và Vương Viễn chắp tay hành lễ, sau đó Vương Viễn sai mở tiệc. Dụng cụ trên bàn tiệc đều làm bằng vàng và bạc, vừa quý giá lại vừa tinh xảo, đựng những món ăn đại đa phần đều là kỳ hoa dị quả, hương thơm ngào ngạt. Tất cả những thứ này, người nhà Thái Kinh chưa từng trông thấy bao giờ. Trong bữa tiệc, Ma Cô nói với Vương Viễn “Từ khi đắc Đạo tiếp nhận thiên mệnh đến nay, tôi đã tận mắt nhìn thấy biển Đông ba lần biến thành ruộng dâu. Vừa rồi đến Bồng Lai, lại thấy nước biển đã cạn một nửa so với trước đây. Chẳng lẽ nó lại biến thành đất liền nữa sao?”. Vương Viễn than rằng “Đúng rồi, các Thánh nhân đều nói, nước biển đang xuống thấp. Không lâu nữa, nơi đó cát bụi sẽ lại cuốn lên thôi”. Tiệc tan, Vương Viễn, Ma Cô gọi xe riêng của mình, bay lên trời. Một ngày trên trời nghìn năm mặt đất. Không gian khác nhau có các thời gian khác nhau. Trong con mắt của Thần Tiên chỉ một chớp mắt, biển Đông chốn nhân gian đã thành ruộng dâu rồi. Tạo hóa của thời gian là biến ảo khôn lường. Đời người trăm năm đã được coi là trường thọ, nhưng trước vô cùng của vũ trụ, bí ẩn của tạo hóa, thì con người như hạt bụi, chỉ tồn tại trong chớp mắt. Chỉ những người như Vương Viễn và Ma Cô, tu luyện đắc Đạo thành Tiên, trở về nơi Thiên quốc, đến các cõi trời khác nhau, thì mới có được sự vĩnh hằng của sinh mệnh. Đây cũng chính là ý nghĩa chân chính của các chính Pháp môn tu luyện, khiến con người nâng cao cảnh giới tinh thần, trở lại với bản nguyên của sinh mệnh, thoát khỏi vòng sinh tử trở về Thiên quốc trên trời. CLICK NGAY vào nút TẢI VỀ dưới đây để tải các bài văn mẫu Giải thích 2 câu thơ trong “Truyện Kiều”, Nguyễn Du đã viết "Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng" Ngữ Văn lớp 10 file word, pdf hoàn toàn miễn phí.

những điều trông thấy mà đau đớn lòng